Nguyễn Trần Nghi Tuệ
Trong
bài 1, Học hiệu quả - dấu hiệu nhận biết
(vào đây xem bài đăng ngày 6 tháng 10 nếu bạn chưa đọc www.facebook.com/nguyentrannghitue), tôi
có đề cập sơ qua đến hai khái niệm ‘quan hệ tích cực’ và ‘môi trường thuận lợi’. Tôi đã viết như sau: Trẻ em được sinh ra đã sẵn sàng, có khả năng và hứng thú học hỏi. Chúng luôn muốn tiếp cận để tương tác với người
khác và với thế giới xung quanh. Phát
triển là một quá trình tự động nhưng phát triển tích cực lại phụ thuộc vào mỗi
cá thể có cơ hội để tương tác trong những mối “quan hệ tích cực” và “môi trường
thuận lợi”. Tôi có đưa ra ví dụ để giúp quý vị hiểu hai khái niệm này được áp dụng
như thế nào trong một tình huống cụ thể.
Qua đó tôi hi vọng chúng không phải chỉ là 2 khái niệm sáo rỗng, khô
khan, đọc một lần rồi theo gió bay mất, mà khi tương tác với con trẻ, chúng có
thể là mũi tên dẫn lối rõ ràng hơn.
Bây giờ có mũi tên dẫn lối, ta biết nhắm hướng nào để đi, chứ không bắt
gặp mình đứng giữa ngã 3 đường, dợm bước bên này rồi thấy sao vắng vẻ quá nên
cuối cùng chọn phía đông đúc cho đỡ sợ. Sau
khi đọc bài 1, tôi tin rằng mọi người hiểu ra được tầm quan trọng của việc tạo
dựng mối quan hệ tích cực với trẻ cũng như môi trường thuận lợi đóng vai trò như
thế nào trong sự phát triển của trẻ. Biết
đường để đi, nhưng bước đi thế nào, khi nào sải chân, khi nào bước ngắn, khi
nào nên dừng lại nhấn nhá đôi chút, v.v.. là những gì tôi muốn chia sẻ trong
bài này, xin lấy tựa là: Quan hệ tích cực – Người lớn có thể làm gì
cho con thân yêu của mình? Hãy đọc
ví dụ Dự án trồng rừng rồi ta cùng
nhau phân tích nhé.
Con: Ba ơi ba chơi với con đi?
Ba: Ừ, để ba cất cái này qua một bên rồi mình
cùng chơi nè. Rồi, chơi cái gì nào con
yêu?
Con: Con muốn mình chơi trò trồng cây đi Ba!
Ba: Ba thấy ý tưởng hay đó, nhưng sao con lại
thích chơi trò này?
Con: Con qua nhà Ông Nội thấy Ông
hay mua cây trồng trên sân thượng, nhiều cây lắm và ở trường hôm qua con cũng
thấy Cô giáo đem một cái cây vào để trên bàn làm việc của Cô đó Ba.
Ba: Ồ thế à.
Ba rất thích cách con để ý đến mọi việc xảy ra xung quanh mình đấy. Không có gì qua được con mắt con gái Ba hết
nha…! Vậy bây giờ mình bắt đầu sao nè?
Con: Thì mình đi lượm mấy cái cành về giả bộ làm
cây. Mình cần nhiều vì con muốn làm cái
vườn to.
Ba: Vườn càng to thì cần càng nhiều cây đấy. Ba rất muốn ra ngoài nhặt cành cây với con
nhưng trời sắp tối mất rồi, không biết mình có thể dùng vật gì trong nhà được
không con?
Con: Nhà mình làm gì có vật giống cái cây…
Ba: Thì mình tìm cái gì đó dài dài cắm xuống giả
bộ làm cây, như vậy có được không?
Con: Vậy để con chạy xuống bếp hỏi Mẹ cho con mượn
đũa, mình cắm xuống làm rừng luôn, không làm vườn nữa hi hi hi… (chạy đi đem về
1 nắm đũa).
Ba: Nào mình bắt đầu nè. À, Ba có môt vấn đề cần con giúp. Nếu mình sử dụng hết bó đũa này, chút nữa ăn
tối nhà mình lấy đũa đâu mà ăn? Vậy phải
giải quyết sao đây?
Con: Ừ ha.
Con muốn sau khi làm xong, con giữ đến mai đem qua nhà Ông Nội cho Ông
xem có giống vườn của Ông không. Vậy
mình tìm cái khác hen Ba. Hơi bị khó vì
con có thấy vật gì có thể cắm xuống đâu ta.
Nhà mình đâu có gì đâu.
Ba: Mẹ vừa gọi, Ba chạy xuống bếp
giúp Mẹ tí. Nhà mình nhiều thứ thế, chắc
con sẽ nghĩ ra thôi.
Ba (quay lại sau 5 phút và vẫn thấy
con ngồi suy nghĩ): Con hãy đi một vòng
quanh nhà xem có tìm được vật gì làm cây không nhé?
Con: Con tìm được rồi nè! (Con khệ nệ bê cái rỗ dựng
đầy bút chì màu)
Ba: Ba biết thế nào con cũng nghĩ ra mà. Giờ mình cần thêm gì để bắt đầu dự án trồng rừng
của hai ba con mình đây nhỉ?
Con:…
Ba:….
Con:…
Ba:…
(Hai cha con hoàn thành dự án ‘trồng
rừng’. Lúc đầu chỉ sử dụng viết chì màu,
sau đó thêm vào bút lông, rồi sau đó bút chì, bút mực, cả cục tẩy v.v.. Nhiều cây được trồng gần nhau, hai ba cây chụm
lại một nhưng lại có những cây trồng cách xa nhau. Rồi có cây cao cây thấp vì con bảo cây cũng
giống như người, có người nhỏ người to.
Con còn lấy dây len giả bộ là dây leo vì ‘rừng phải rậm rạp chứ không
như vườn nhà Nội được ba à’.)
Con: Cây cao nhất nhất chắc cao hơn nhà mình ba nhỉ?
Ba: Câu hỏi này của con làm Ba
‘bí’ rồi vì Ba cũng không biết cây cao nhất được ghi chép là cao bao
nhiêu. Câu hỏi này thú vị đấy, đáng để
mình tìm hiểu thêm trong tuần này nhé.
Bây giờ mình đi rửa tay ăn tối thôi.
Hôm nay chơi vui ghê!
Đọc
là thấy ngay hai bố con này đã tạo dựng được một ‘quan hệ tích cực’. Dễ thương
quá phải không mọi người! Tôi đã rất sung sướng khi trực tiếp chứng kiến câu
chuyện ấy. Bây giờ đánh máy kể lại vẫn
còn lâng lâng. Vô cùng tự hào khi biết một
ông bố như vậy và tin chắc còn có nhiều nhiều ông bố bà mẹ tuyệt vời hơn thế nữa.
Vậy
ông bố này tuyệt vời ở chỗ nào? Các thực
hành nào ở ví dụ trên đáng để ta học hỏi, để ta củng cố những gì mình biết về tạo
dựng ‘quan hệ tích cực’? Tôi sẽ liệt kê
các dấu hiệu cho thấy người lớn đang có các thực hành đúng, góp phần tạo dựng
‘quan hệ tích cực’ với con trẻ. Để có sự
nhất quán và liền mạch giữa bài viết này và bài viết trước, tôi sẽ triển khai
các ý của bài này dưới 3 đặc điểm nhận biết học hiệu quả đã được liệt kê ở bài
1. Như vậy sẽ giúp quý vị hệ thống hoá
các thông tin một cách đơn giản. Tôi
cũng sẽ sử dụng hình thức tự đánh giá và tự trắc nghiệm để chúng ta cùng nhau
chúc mừng những điều tuyệt vời mình đã làm cho những đứa con thân yêu nhé.
Đặc điểm 1:
Vui chơi và khám phá – Tham gia
Người
lớn có…
·
Khuyến khích trẻ khám phá?
·
Giúp trẻ chỉ khi cần thiết?
·
Tham gia chơi cùng trẻ?
·
Khuyến khích trẻ thử những hoạt động mới?
·
Quan sát chú ý cách trẻ tham gia vào các hoạt động?
Đặc điểm 2:
Học tập tích cực – Động lực
Người
lớn có…
·
Hỗ trợ trẻ chọn hoạt động?
·
Kích thích sự thích thú của trẻ bằng việc quan
tâm chia sẻ?
·
Khuyến khích trẻ nói về quá trình thực hiện hoạt
động?
·
Khen trẻ?
·
Động viên trẻ học tập lẫn nhau và từ những người
khác?
Đặc điểm 3:
Sáng tạo và suy ngẫm – Tư duy
Người
lớn có…
·
Khuyến khích tư duy mở?
·
Luôn tôn trọng những nỗ lực và ý kiến của trẻ?
·
Cho thời gian suy nghĩ thay vì đòi hỏi trẻ xử lý
thong tin và đưa ra câu trả lời ngay?
·
Trò chuyện cùng trẻ?
·
Để cho trẻ thấy bạn cũng có lúc ‘bí’, không có
câu trả lời cho câu hỏi của trẻ?
Áp dụng
những gạch đầu dòng ở trên vào ví dụ ‘Dự
án trồng rừng’, tôi thấy ông bố đã có các thực hành giúp xây dựng mối quan
hệ tích cực như sau:
·
Tham gia chơi cùng trẻ. Quan trọng hơn là ông bố này chơi trò của trẻ
đề xuất ra. Không những vậy, người bố
này còn tham gia tích cực vào trò chơi, như một người bạn nhí của con.
·
Giúp trẻ chỉ khi cần thiết. Người bố không làm hộ hay chỉ đạo con làm
theo cách của mình, lúc nào cũng triển khai từ các ý của con. Anh đã khéo léo đặt câu hỏi mở, giúp trẻ tự
phát hiện ra vấn đề rồi sau đó tự đưa ra hướng giải quyết theo cách rất riêng của
mình.
·
Khuyến khích tư duy mở. Người bố làm việc này rất thành công bằng việc
không thoả mãn ngay với những ý tưởng đầu tiên mà trẻ đưa ra.
·
Cho thời gian suy nghĩ. Đôi lúc người lớn hỏi rồi tự trả lời luôn hoặc
là trẻ chưa kịp có thời gian suy nghĩ thì mình đã hỏi câu tiếp theo. Người bố
cho con thêm thời gian để tìm ra giải pháp cho vấn đề đang gặp phải. Vấn đề khó thì thời gian dài hơn một chút, và
kèm thêm gợi ý ‘con đi một vòng quanh nhà xem sao?’
·
Khen trẻ.
Đây là một nghệ thuật mà tôi cho là khó học nhất nhưng khi thực hành
đúng thì hiệu quả vô cùng. Làm sao lời khen của mình không sáo rỗng và chung
chung. Người bố đã vừa khen vừa khích lệ
trẻ. Anh đã cụ thể hoá khi khen con, không chỉ khen khi con ‘thành công’ mà đã
khen cả những cố gắng, nỗ lực và sự kiên trì giải quyết vấn đề của con.
·
Luôn tôn trọng những nỗ lực và ý kiến của trẻ. Ông bố làm rất tốt điều này, như vậy, đứa bé
cảm thấy an tâm ‘mạo hiểm’ chia sẻ các ý tưởng, hay đưa ra các câu trả lời của
mình. Qua đây, anh ấy khuyến khích sự
không ‘rập khuôn’.
·
Không ai biết tất cả. Người bố đã cho bé thấy anh không phải lúc
nào cũng có câu trả lời cho mọi thứ và chuyện đấy không có gì đáng chê
trách. Chỉ đáng chê trách nếu mình không
biết mà lại không tìm hiểu. Hai cha con
chắc rằng đã tìm thông tin xem cây cao nhất được ghi nhận là cao bao nhiêu từ
Ông Google chẳng hạn.
Tôi
chắc rằng vẫn còn rất nhiều thực hành hay mà tôi chưa phân tích tới trong ví dụ
‘Dự án trồng rừng’ này. Đọc xong các phân tích, cảm giác thật tuyệt vời
khi thấy mình đã làm được bao điều cho con trẻ phải không quý vị? Có người sẽ tự nhủ ‘Ồ, lúc xưa mình có làm vậy
nhưng sau này bận quá nên không làm được thường xuyên lắm thôi!’ hay ‘Ừ thì mình
biết là nên làm nhưng chưa thể thực hành chưa được nhiều’. Quý vị tick nhiều
hay chỉ tick được vài cái ở trên đều đáng khen bởi Quý vị đã là người lớn có
trách nhiệm. Tôi tin rằng ai cũng có mong muốn mãnh liệt tạo dựng mối quan hệ
tích cực với con, với cháu, với học trò của mình. Làm được nhiều hay ít chưa chắc là điều quan
trọng nhất cần để ý đến, mà mong muốn được làm tốt hơn những gì mình đang làm mới
là điều đáng được ghi nhận và hoan nghênh. Vậy hãy bắt đầu từ những thực hành
nhỏ nhất qua ví dụ trên nhé. Chúc mọi
người thành công và có được nhiều niềm vui, sự thú vị khi tạo dựng mối quan hệ
tích cực với con mình, cháu mình, hay học trò của mình. Quan hệ có tích cực thì quá trình dẫn dắt, hướng
trẻ theo điều hay, điều tốt mới dễ dàng và có được sự tham gia, hợp tác của trẻ.
Hẹn
mọi người ở bài 3 để chúng ta tiếp tục chia sẻ, tìm hiểu sâu về Môi trường thuận lợi – tạo ra nó như thế
nào?
12.10.2015
(Happy
Thanskgiving Day)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét